Ánh Viên kể rằng, năm đầu đầu tiên xa nhà cô đã khóc suốt đêm vì nhớ bố mẹ, thèm không khí Tết ở Việt Nam. Cái cảm giác “thèm” Tết ấy vẫn còn đến bây giờ nhưng đã được tiết chế lại…
Đón Tết sớm rồi lên đường
Cuối năm 2016, đang tập huấn tại Mỹ, Ánh Viên được nghỉ phép để về Việt Nam tham dự một số sự kiện thể thao. Đây cũng là khoảng thời gian quý báu để Ánh Viên được ở bên gia đình. Đã 6 năm qua, VĐV sinh năm 1996 liên tục xa nhà, ngay cả những ngày Tết.
Trên đường đua xanh, khi phải thi đấu với các đối thủ, Viên rất đáng gờm, nhưng khi trở về nhà, Viên là một cô bé rất nhút nhát và trẻ con, thích nũng nịu bà nội và bố mẹ.
Ông Nguyễn Văn Tác, ba Ánh Viên cười tươi nói: “Biết tin Ánh Viên về thăm nhà, họ hàng và hàng xóm đã kéo đến rất đông. Ai cũng mừng khi Viên ngày một trưởng thành, giờ còn là niềm hy vọng vàng của bơi lội Việt Nam ở các giải quốc tế”.
Trong năm 2016, Ánh Viên đã ghi được nhiều dấu ấn ở các đấu trường lớn. Đó là thành tích đứng thứ 9 vòng loại Olympic và đặc biệt là việc giành HCV, phá kỷ lục châu Á. Với những thành tích này, Ánh Viên đã được vinh danh ở cuộc bầu chọn VĐV tiêu biểu và cúp Chiến thắng, nhưng cô không thể về Việt Nam để nhận giải.
Một năm 365 ngày nhưng có những năm Ánh Viên không về nhà ngày nào. Vì thế, khi được nghỉ phép, VĐV người Cần Thơ đều dành hết thời gian cho gia đình. Ánh Viên hay kể cho bà nội, bố mẹ về những lần mà cô thi đấu ở các giải quốc tế, về cuộc sống của mình ở nơi đất khách quê người.
Cô gái có biệt danh là “tiểu tiên cá” nhiều lần đã phải quay mặt, lau nhanh những giọt nước mắt khi thấy nội và bố mẹ căn dặn: “Ở bên đó con nhớ ăn uống đầy đủ, tập luyện vất vả phải dành thời gian nghỉ ngơi nghen!”.
Viên sống rất tình cảm và vẫn còn con nít lắm. Mỗi khi được quà, được bánh, cô đều cười tít mắt. Với Ánh Viên, những ngày ở nhà lúc nào cũng vui như Tết nên cô cố gắng tận hưởng một cách trọn vẹn.
Tết nơi xứ người
Tết này, Ánh Viên tiếp tục phải xa nhà, lần xa nhà thứ 6 liên tiếp. Vợ chồng ông Tác dù đã quá quen với cảnh xa con nhưng dặn lòng phải cố gắng vui để con gái yên tâm luyện rèn trên đất Mỹ. Với một suy nghĩ giản đơn là “đường bơi của con là niềm hạnh phúc của bố”, ông Tác luôn sắm vai điểm tựa thầm lặng trên hành trình chinh phục đỉnh cao của Ánh Viên.
Có “hậu phương” vững chắc, nên Ánh Viên rất yên tâm tập trung cho việc tập luyện. Trở lại Mỹ tập huấn, cô gái người Cần Thơ đã bỏ ra khỏi trí óc của mình những nỗi nhớ nhà, cảm giác thèm hương vị Tết.
Dù không được đón Tết Việt, nhưng ở nơi đất khách quê người, hai thầy trò Đặng Anh Tuấn và Ánh Viên vẫn tự tìm cho mình niềm vui ngày Tết đến xuân về. HLV Anh Tuấn cho biết đích thân mình sẽ nấu những món ăn Việt Nam cho Ánh Viên ăn như cá kho, thịt kho, canh chua, rau muống xào…
Đợt này sang Mỹ, Ánh Viên cũng mang sang một ít bánh tét do bà nội gói. Cô cũng định mua một ít đồ để làm chậu hoa mai giả, nhưng sợ không có nhiều thời gian nên lại thôi.
Ông Tuấn kể lại những cái Tết trước: “Thầy trò chúng tôi không biết đến Tết suốt nhiều năm nay và bây giờ Ánh Viên cũng thấy bình thường. Tất nhiên, tôi vẫn thường nấu những món mà em thích. Hai thầy trò cũng gọi điện về chúc Tết gia đình”.
HLV Anh Tuấn cho biết, Ánh Viên vẫn chỉ như một đứa trẻ, nên những năm đầu sang Mỹ thường khóc vì nhớ nhà. Những lúc ấy, ông Tuấn luôn nói với học trò của mình rằng: “Đã là VĐV chuyên nghiệp thì phải chấp nhận những hy sinh, thiệt thòi, phải liên tục tiến lên bởi dừng lại là tụt lùi”.
Trong những ngày qua, dù trời lạnh xuống tới âm 21 độ C nhưng Ánh Viên vẫn xuống nước tập luyện. Năm 2017, kình ngư người Cần Thơ hướng tới mục tiêu chinh phục những kỷ lục mới tại SEA Games 29.
Theo Bằng Lăng (Vietnamnet)